Khi mùa hạ tháng sáu đang về, những cánh phượng hồng thấp thoáng khắp nơi, tôi lại nhớ đến bài hát "Hạ Thương" của nhạc sĩ Thiên Tuế, phổ từ thơ của nữ thi sĩ Hà Ánh. Mỗi khi giai điệu quen thuộc ấy vang lên, tôi như được trở về với những kỷ niệm của thời học trò, một thời thanh xuân tràn đầy cảm xúc và hoài niệm. Tiếng hát nồng nàn của ca sĩ Lệ Hồng và tiếng guitar điêu luyện của guitarist Thiên An càng làm cho những ký ức ấy thêm phần sống động và thấm thía.
"Hạ về bỗng thấy bâng khuâng
Sân trường trải đầy hoa phượng
Ngày xanh ơi đâu còn nữa
Lưu bút ngày xưa thức dậy mùa thương."
Trong không gian của mùa hạ, với ánh nắng chói chang và những cơn gió nhẹ mang theo hương thơm của hoa phượng, từng câu hát của "Hạ Thương" như một làn gió mát, làm dịu đi cái nóng bức của mùa hè và thổi bùng lên những cảm xúc bâng khuâng. Hình ảnh sân trường tràn ngập sắc đỏ của hoa phượng và tiếng cười nói rộn ràng của bạn bè hiện lên rõ nét, làm cho lòng tôi không khỏi xao xuyến.
"Hạ đến rồi chợt thấy vấn vương
Một thời yêu thương mà không dám ngỏ
Nhặt cánh phượng rơi ép vào trang sách
Len lén thẹn thùng trong lúc chia tay."
Lời ca của bài hát như nhắc nhở tôi về những mối tình đầu e ấp, thẹn thùng. Tôi nhớ những lần nhặt cánh phượng rơi, ép vào trang sách để giữ lại một chút hương vị của mùa hè, những lần chia tay mà ánh mắt cứ lén nhìn nhau, mong một ngày gặp lại. Giọng ca của Lệ Hồng, hòa quyện cùng tiếng guitar mộc mạc của Thiên An, đã truyền tải trọn vẹn những cảm xúc ấy, làm cho từng câu hát như thấm sâu vào lòng người nghe.
"Ai nhớ ai thao thức những đêm dài
Ai trộm nhìn ai mà ánh nhìn vội vã
Ai trao ai dòng thư hối hả
Để rộn ràng xao xuyến con tim."
Điệp khúc của bài hát là những cảm xúc dâng trào của một trái tim trẻ đang yêu. Tôi cảm thấy như mình sống lại những đêm thao thức, những ánh nhìn vụng trộm và những dòng thư trao vội. Tất cả những cảm xúc ấy, dù giản đơn, nhưng lại rất đỗi chân thành và sâu sắc, làm cho con tim tôi không ngừng xao xuyến.
"Lưu bút trao tay ghi dấu một chặng đường
Mà nuối tiếc tuổi hồng trôi nhanh quá
Luôn mãi trong tim buổi ban đầu bối rối
Thương thật nhiều ngày ấy cánh phượng rơi."
Những câu hát cuối cùng như một lời kết, một lời nhắc nhở về tuổi thanh xuân đã qua đi. Những trang lưu bút trao tay, những kỷ niệm đẹp nhưng đầy nuối tiếc ấy vẫn mãi in đậm trong tim tôi. Dù thời gian có trôi nhanh, nhưng những ký ức về buổi ban đầu bối rối, về những cánh phượng rơi vẫn luôn được tôi giữ gìn và trân trọng.
"Hạ Thương" không chỉ là một bài hát, mà còn là một câu chuyện, một bản tự sự về tình yêu và cuộc sống. Mỗi lần nghe lại, tôi như được sống lại những ngày tháng cũ, những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng cũng đầy nhung nhớ. Bài hát là một minh chứng cho tài năng và cảm xúc mãnh liệt của nhạc sĩ Thiên Tuế và nữ thi sĩ Hà Ánh, là niềm an ủi và là nơi gửi gắm những nỗi niềm của biết bao người.
Khi giọng hát của Lệ Hồng vang lên, tôi cảm thấy như mình được trở về với chính mình, được tìm thấy sự an yên và bình lặng trong tâm hồn. Cách cô hát với tiếng đàn guitar mộc mạc, điêu luyện của Thiên An, không cầu kỳ, không khoa trương, chỉ là những nốt nhạc đơn giản mà chân thành, đã chạm đến trái tim tôi.
Nghe "Hạ Thương," tôi thấy mình được sống lại những ngày tháng xưa cũ, những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng cũng đầy đau thương. Bài hát là một minh chứng cho tài năng và cảm xúc mãnh liệt của nhạc sĩ Thiên Tuế và nhà thơ Hà Ánh, là niềm an ủi và là nơi gửi gắm những nỗi niềm của biết bao người. Và qua giọng ca của Lệ Hồng, "Hạ Thương" không chỉ là một bản tình ca, mà còn là một cuộc hành trình đầy cảm xúc, dẫn tôi về với những ký ức ngọt ngào và đau đớn, để rồi lại tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn mình.
Chia sẻ của Nhạc Sĩ Nguyễn Hoàng Văn