Khi giai điệu quen thuộc của "Thành Phố Buồn" vang lên, những ký ức về Đà Lạt và mối tình xưa chợt ùa về trong tôi. Đà Lạt, thành phố của những màn sương mờ ảo và khí trời se lạnh, đã khắc sâu vào tâm hồn tôi những kỷ niệm đẹp đẽ và đau thương.
Đà Lạt là nơi mà tình yêu của chúng tôi đã nảy nở và thăng hoa. Tôi còn nhớ những buổi chiều dạo bước bên hồ Xuân Hương, khi những cánh hoa dã quỳ nở rộ trên những con đường quanh co. Cảnh vật nơi đây như một bức tranh thơ mộng, làm nền cho câu chuyện tình yêu của chúng tôi.
Thành phố nào nhớ không em?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm...
Lời ca của nhạc sĩ Lam Phương như đưa tôi trở lại những ngày tháng ấy, khi chúng tôi còn bên nhau, cùng chia sẻ những khoảnh khắc ngọt ngào. Đà Lạt trong bài hát và Đà Lạt trong ký ức của tôi hòa quyện làm một, tạo nên một không gian đầy lãng mạn và sâu lắng.
Chúng tôi thường hẹn nhau vào những ngày Chủ nhật, cùng nhau đi dạo qua những con phố vắng, quỳ bên nhau trong giáo đường và cầu nguyện cho tình yêu bền lâu. Nhạc sĩ Lam Phương đã khắc họa những khoảnh khắc ấy một cách sống động và đầy cảm xúc:
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên em trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương...
Mỗi câu hát như từng trang nhật ký mở ra, khiến tôi nhớ lại những giây phút yên bình và hạnh phúc. Trong không gian yên tĩnh của giáo đường, chúng tôi đã thầm hứa với nhau sẽ mãi bên nhau, vượt qua mọi khó khăn và thử thách của cuộc đời.
Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng như mơ. Sự chia ly đến và mang theo những nỗi buồn, nuối tiếc. Em đã rời xa tôi, để lại trong lòng tôi những cảm xúc đau đớn và tiếc nuối khôn nguôi:
Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó trốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời, đau buồn em khóc chia phôi...
Những lời ca này luôn làm tôi xót xa. Mối tình đẹp như mơ của chúng tôi cũng không thoát khỏi những biến động của cuộc đời. Em đã chọn con đường khác, để lại tôi với những kỷ niệm và nỗi buồn không thể xóa nhòa.
Theo lời kể của nhạc sĩ Lam Phương, "Thành Phố Buồn" được viết trong một chuyến đi công tác tại Đà Lạt. Những kỷ niệm với người yêu tại thành phố sương mù này đã gợi lên trong ông những cảm xúc mạnh mẽ, thôi thúc ông viết nên bài hát. Chính khung cảnh hữu tình của Đà Lạt đã giúp ông tạo nên một tác phẩm âm nhạc đầy cảm xúc và sâu lắng.
"Thành Phố Buồn" nhanh chóng trở thành một trong những ca khúc ăn khách nhất trong lịch sử âm nhạc Việt Nam. Bài hát không chỉ thành công về mặt thương mại mà còn chiếm được tình cảm của đông đảo người yêu nhạc. Những giai điệu và lời ca của bài hát đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhiều người, mang lại những cảm xúc chân thành và sâu sắc.
"Thành Phố Buồn" của nhạc sĩ Lam Phương không chỉ là một bài hát, mà còn là một bản tự sự, một bức tranh đầy cảm xúc về tình yêu và sự chia ly. Đà Lạt và em, mãi mãi là một phần không thể thiếu trong tâm hồn tôi, nơi mà mỗi khi nghe lại bài hát này, những cảm xúc xưa lại ùa về, khiến lòng tôi không khỏi bồi hồi.
Khi nghe "Thành Phố Buồn", tôi như được sống lại những ngày tháng xưa cũ, những kỷ niệm đẹp đẽ nhưng cũng đầy đau thương. Bài hát là một minh chứng cho tài năng và cảm xúc mãnh liệt của nhạc sĩ Lam Phương, là niềm an ủi và là nơi gửi gắm những nỗi niềm của biết bao người.
20.05.2005
Hữu Nam viết!