Truyện Ngắn:Trần Tiến -Người Nhạc Sĩ Lang Thang Giữa Hai Thế Giới

Truyện Ngắn:Trần Tiến -Người Nhạc Sĩ Lang Thang Giữa Hai Thế Giới

Thứ hai, 25/11/2024

Quán bia góc phố hôm ấy rộn ràng hơn thường lệ. Đám đông tụ họp như đang chờ đợi điều gì đó đặc biệt. Một vài người nhìn nhau, thì thầm bàn tán về một người sắp đến. Khi cánh cửa gỗ kêu cọt kẹt mở ra, Trần Tiến bước vào, dáng vẻ phóng khoáng và bất cần như thể ông là một người lữ hành vừa trở về từ một chuyến đi xa. Ông mặc chiếc áo sơ mi phanh cúc, quần bò sờn cũ, đôi giày mòn vẹt bụi đường. Từng bước chân của ông mang theo một phong thái lạ lẫm, như một kẻ vừa trở về từ những vùng đất hoang sơ mà không ai khác dám đặt chân tới.

Ông tìm một chỗ ngồi, đôi mắt sáng rực nhưng vẫn phảng phất nét ưu tư khó tả. Những người trong quán vội vàng nhường ghế, một phần vì sự kính nể, một phần vì sự tò mò. “Ông ấy là nhạc sĩ à?” một gã trẻ thắc mắc, vừa hỏi vừa cười như thể không tin nổi. “Nhìn giống võ sĩ giác đấu hơn nhỉ?” Người bạn ngồi cạnh nhún vai, hạ giọng đáp: “Mày đợi mà xem. Ông ấy chỉ cần cất tiếng hát, cả quán này sẽ chết lặng.”

Khi đã ổn định chỗ, Trần Tiến bắt đầu trò chuyện với những người bạn cũ vừa đến. Họ là những gương mặt muôn màu: một người vừa ra tù, một giáo sư đại học nổi tiếng, vài người bạn lang bạt ông từng gặp ở khắp nơi. Câu chuyện của họ giống như những mảnh ghép của một bức tranh đời, nơi ánh sáng và bóng tối hòa quyện không thể tách rời. Trần Tiến dường như không phân biệt bạn bè theo tầng lớp hay địa vị. Với ông, ai cũng có một câu chuyện đáng để lắng nghe, và đôi khi, chính những câu chuyện ấy là nguồn cảm hứng để ông viết nên những bài ca bất hủ.

Chẳng mấy chốc, những câu chuyện rời rạc biến thành những tiếng cười giòn tan, rồi hòa quyện vào tiếng hát bất ngờ vang lên giữa quán. Trần Tiến không cần nhạc cụ, chỉ cần đôi đũa gõ nhịp lên chai bia, giọng hát của ông đã đủ để khuấy động cả không gian. Ông hát những bài ca của mình, từng câu từng chữ như rút ra từ gan ruột, như thể ông đang sống lại những ký ức mãnh liệt nhất của cuộc đời. Không gian quán bia nhỏ hẹp ấy bỗng chốc trở thành một sân khấu không đèn, nơi âm nhạc của ông mang mọi người đến gần nhau hơn, xóa nhòa khoảng cách của những người xa lạ.

Một cậu thanh niên trẻ ngồi gần không giấu nổi sự tò mò, bèn hỏi: “Chú Tiến ơi, sao chú viết được những bài hát như ‘Ngựa ô thương nhớ’ hay ‘Sắc màu’ mà chẳng giống chút nào với cách chú sống?” Câu hỏi ấy khiến Trần Tiến ngừng lại, ông cười lớn, đôi mắt ánh lên sự tinh nghịch thường thấy. “Chú là tê giác, nhưng nhạc của chú là chim họa mi,” ông nói, giọng trầm thấp, nửa đùa nửa thật. “Cuộc đời chú thô ráp, nhưng trái tim thì không.”

Đêm hôm ấy, giữa ánh sáng lờ mờ của những bóng đèn cũ kỹ, Trần Tiến không chỉ hát, ông còn kể những câu chuyện đời mình. Có những câu chuyện đầy hài hước, như lần ông lạc giữa rừng mà chỉ nhờ một bài ca dân gian, ông đã tìm được đường về. Có những câu chuyện lại ngấm ngầm buồn bã, như cách ông nói về những người bạn đã ra đi mãi mãi, để lại trong ông một nỗi trống trải chẳng thể lấp đầy. Nhưng dù câu chuyện vui hay buồn, giọng kể của ông luôn chứa đựng một sức hút kỳ lạ, như thể ông là chiếc cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa đời thực và những giấc mơ xa xôi.

Người ta bảo rằng Trần Tiến sáng tác không giống ai. Ông không cần lý thuyết, không cần khuôn mẫu. Với ông, âm nhạc là tiếng vọng của trái tim, là hơi thở của cuộc sống. Một lần, ông nói đùa với bạn bè: “Tôi chẳng học nhạc lý bao giờ. Chỉ cần cảm xúc là đủ. Những thứ còn lại cứ để gió mang đi.” Có lẽ chính vì thế mà những bài hát của ông luôn sống động và chân thực, như chính con người ông.

Khi đêm đã về khuya, những người khách lần lượt ra về, để lại ông ngồi đó, bên ly bia đã cạn. Ông không buồn, cũng không vui, chỉ lặng lẽ nhìn xa xăm, như thể đang lắng nghe một giai điệu nào đó vang lên từ nơi rất xa. Một người bạn tò mò hỏi: “Anh Tiến, anh không sợ cô đơn sao?” Ông chỉ cười, đáp lại bằng một câu nói đầy triết lý: “Cô đơn là món quà dành cho những kẻ dám sống thật với chính mình.”

Đêm ấy, dù không còn ai xung quanh, nhưng người ta vẫn nghe tiếng ông hát, nhẹ nhàng và sâu lắng, như một bản nhạc không hồi kết. Ở đâu có Trần Tiến, ở đó không chỉ có âm nhạc, mà còn có cả những câu chuyện đời thường, những triết lý sống mãnh liệt, và một ngọn lửa không bao giờ tắt trong trái tim của người nhạc sĩ. Một ngọn lửa mà người ta gọi ông – người lữ khách phiêu bạt giữa những miền cảm xúc.

Nguyễn Hoàng Văn viết

Ý kiến (0)

Vui lòng đăng nhập để chia sẻ ý kiến

Tin liên quan

Hoàn Cảnh Sáng Tác Ca Khúc "Mong Chờ" - Chuyện Tình Trên Sông Hương của Nhạc Sĩ Xuân Tiên

Hoàn Cảnh Sáng Tác Ca Khúc "Mong Chờ" - Chuyện Tình Trên Sông Hương của Nhạc Sĩ Xuân Tiên

Nhạc sĩ Xuân Tiên, một tên tuổi lớn của làng nhạc Việt Nam, đã để lại dấu ấn sâu sắc qua nhiều tác phẩm âm nhạc, trong đó có ca khúc "Mong Chờ". Bài hát không chỉ gây ấn tượng mạnh mẽ bởi giai điệu và lời ca mà còn bởi câu chuyện tình lãng mạn và xúc động đằng sau quá trình sáng tác. Cùng tìm hiểu về hoàn cảnh ra đời của "Mong Chờ" và chuyện tình trên sông Hương, nơi nguồn cảm hứng bất tận của nhạc sĩ đã thăng hoa.

10 Ca Khúc Phổ Thơ Hay Nhất Của Nhạc Sĩ Phạm Duy

10 Ca Khúc Phổ Thơ Hay Nhất Của Nhạc Sĩ Phạm Duy

Nhạc sĩ Phạm Duy không chỉ là một biểu tượng của âm nhạc Việt Nam với hàng trăm tác phẩm bất hủ, ông còn nổi tiếng với những ca khúc được phổ từ thơ của nhiều nhà thơ danh tiếng. Trong suốt cuộc đời sáng tác, Phạm Duy đã kết hợp thơ và nhạc một cách tinh tế, tạo nên những tác phẩm đậm chất nghệ thuật, chạm đến trái tim người nghe. Dưới đây là 10 ca khúc phổ thơ hay nhất của nhạc sĩ Phạm Duy, giới thiệu về nhà thơ, nội dung và hoàn cảnh sáng tác từng bài.

AI Mới Thật Sự Là Tác Giả Của Ca Khúc “Nỗi Lòng Người Đi”

AI Mới Thật Sự Là Tác Giả Của Ca Khúc “Nỗi Lòng Người Đi”

Ca khúc "Nỗi Lòng Người Đi" đã gắn liền với tên tuổi của nhạc sĩ Anh Bằng suốt nhiều năm qua. Tuy nhiên, gần đây đã xuất hiện một nhạc công tự xưng là tác giả thật sự của bài hát này. Dưới đây là những ý kiến và quan điểm từ các bên liên quan.

Hành Trình Gian Nan Của Cẩm Vân Khi Mang “Xin Cho Tôi” Đến Với Khán Giả

Hành Trình Gian Nan Của Cẩm Vân Khi Mang “Xin Cho Tôi” Đến Với Khán Giả

Tối thứ Bảy ngày 17.08.2024, chương trình âm nhạc “Mỗi Bài Hát Là Một Ký Ức” đã diễn ra trong không gian ấm cúng, đầy cảm xúc. Đây là sự kiện định kỳ thuộc chuỗi chương trình "Tình Ca Ngày Ấy Bây Giờ" do nhạc sĩ, bác sĩ Minh Đức tổ chức.

Nhân Vật “Em” Trong Ca Khúc “Chuyện Tình Buồn”

Nhân Vật “Em” Trong Ca Khúc “Chuyện Tình Buồn”

Trước tiên xin được nói ngay: người thiếu nữ trong tấm hình đăng kèm bài này chính là chị Nguyễn Thị Túy thời trẻ, nguyên mẫu của nhân vật “em” trong ca khúc “Chuyện tình buồn” (nhạc sĩ Phạm Duy phổ thơ Phạm Văn Bình). Hình này do chị Túy gửi cho mình!

“Sóc Sờ Bai Sóc Trăng” của nhạc sĩ Thanh Sơn, bài hát đậm chất dân ca Nam Bộ

“Sóc Sờ Bai Sóc Trăng” của nhạc sĩ Thanh Sơn, bài hát đậm chất dân ca Nam Bộ

Thanh Sơn được mệnh danh là “nhạc sĩ của dòng nhạc dân ca quê hương Nam Bộ” và bài hát “Sóc Sờ Bai Sóc Trăng” chính là một minh chứng rõ ràng nhất cho tài năng của vị nhạc sĩ miền Tây này.
banner1

Sáng tác mới

Nỗi Nhớ Quê Nhà

Nỗi Nhớ Quê Nhà

Thanh An - Nguyễn Hoàng Văn

banner2

banner

Khoảnh khắc tình ca